Hữu phước hay vô Phước!?
Hoàng Thanh Trúc (Danlambao) - Trên trang SGGP Online ngày 27/8/2013 “cư dân mạng” chạm một bài viết có tiêu đề “Những hành vi độc hại của một khuynh hướng tư tưởng sai lầm” mang tên tác giả “Trần Hữu Phước” đề cập đến nội dung bài viết của Luật Gia Lê Hiếu Đằng (gợi mở một ý tưởng thành lập một đảng chính trị mới song song bên cạnh đảng CSVN).
Từ cái tiêu đề, thoạt tiên ai cũng nghĩ, đây là một bài viết “phản biện”, tuy nhiên xuyên suốt trong nội dung nó không mang giá trị chân lý tất yếu cần phải có của sự phản biện, đó là: Phân tích và đánh giá một sự việc đã có theo cách nhìn khác của vấn đề đã đặt ra nhằm làm sáng tỏ và khẳng định lại tính chính xác đúng đắn của vấn đề ấy. Lập luận phản biện phải rõ ràng, lô gic đầy đủ bằng chứng, công tâm, phải hội đủ các luận cứ (thực tiễn, khoa học) để làm rõ cái đúng, cái sai của vấn đề đang tranh luận.
Ngược lại bài viết của Trần Hữu Phước chuyển tải từ bản chất lẫn lối hành văn rặt một mùi “bịp bợm” tự sướng rẻ tiền, khuynh hướng hàng tôm hàng cá hèn mọn để chỉ trích cá nhân.
Cụ thể chúng ta lược xem, mở đầu bài viết đã bốc mùi “bịp bợm”:
“Trong khi đảng viên, cán bộ, chiến sĩ và đồng bào ở thành phố chúng ta đang “hân hoan” (!?) chuẩn bị đón chào 68 năm ngày Tổng khởi nghĩa giành chính quyền trong cả nước, ngày Quốc khánh thành lập nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa và ngày mở đầu cuộc kháng chiến chống Pháp thần thánh...”!? (Trần Hữu Phước)
Đây: ...ngày Tổng khởi nghĩa giành chính quyền... chống Pháp thần thánh..!? mùa thu cách mạng thiêng liêng là như thế này đây...
Nhạc sĩ Tô Hải - năm nay 83 tuổi - có 50 năm tuổi đảng Hiện còn sống- (Chung cư Miếu Nổi, Q. Bình Thạnh TP/HCM) Là người trong cuộc CM tháng 8 - Viết trong trang Blog của ông, nhân dịp nhớ lại ngày 19 /8, hơn 6o năm trước. “Nên nhớ rằng Nhật đã đảo chính Pháp từ ngày 9 tháng 3, rồi Nhật lại đã đầu hàng Đồng Minh từ đầu tháng 8 cùng năm, thì cách nói “cướp chính quyền từ tay Pháp và Nhật là không ổn chút nào” vì lẽ thực dân Pháp và phát xít Nhật đâu còn chính quyền để mà cướp? Chỉ có thể nói là “cướp chính quyền non trẻ hợp pháp Trần Trọng Kim” - nhà nước đầu tiên được thành lập của Việt nam mà thôi”.
Nhà báo Bùi Tín, (cựu P/TBT báo CS-Nhân dân) năm đó mới ngoài 20, về không khí của những ngày ấy, ông kể lại: “Sau khi Nhật đầu hàng, quân đội Nhật ở Việt Nam trao trả Phủ Toàn Quyền cho Phủ Khâm Sai Bắc Bộ. Để tỏ ý chí bảo vệ đất nước, vào ngày 17 tháng 9, công chức Hà Nội - được lệnh của vị Khâm Sai Phan Kế Toại - đứng ra tổ chức một cuộc mít-tinh ở trước Nhà Hát Lớn Hà Nội. để chào mừng CP Trần trọng Kim.
Cuộc mít-tinh của các ông các bà công chức đang diễn tiến thì bỗng nhiên một lá cờ đỏ sao vàng rất lớn được thả từ bao lơn của nhà hát xuống, rồi một người leo lên khán đài cướp lấy micro để hô khẩu hiệu và hát bài Tiến Quân Ca của Văn Cao. Thế là cuộc biểu tình của Tổng Đoàn Công Chức bỗng nhiên lại biến thành cuộc biểu tình của Mặt Trận Việt Minh. Cho nên tôi cay đắng là gì? Là cả cái lòng yêu nước mênh mông mạnh mẽ của tuổi thanh xuân chúng tôi lúc bấy giờ đã bị lợi dụng để đảng cộng sản cướp chính quyền cho riêng mình, chứ không phải là cướp chính quyền vì độc lập dân tộc và vì tự do của người công dân.
Cho nên đến bây giờ, cái cay đắng đến bây giờ tất cả 84 triệu người công dân vẫn không có tự do cá nhân.”
Luật sư Trần Lâm cũng nhớ lại CM Tháng 8: “Bây giờ mình nhiều tuổi rồi, thế rồi lại gặp bao nhiêu câu chuyện cái thì vừa ý cái thì không vừa ý, rồi những mục tiêu của Cách Mạng Tháng Tám nói thế thì nói chứ đến ngày hôm nay mà nhìn lại nó cũng được chỗ nọ chỗ kia, nhưng mà nói thực thì nó như cái áo vá, nó không được hoàn chỉnh lắm. Thế cho nên (tôi) cũng cảm thấy bây giờ, phải nói cái cảm tưởng bây giờ, nhớ lại CM tháng 8 thấy rằng cũng buồn buồn.”
Buổi Mít-tinh của Tổng Đoàn Công Chức chào mừng chính phủ Trần Trọng Kim ngày 17 tháng 8,1945 chứ không hề là chào mừng CS/Việt Minh của ông Hồ chí minh
Đồng bào Hà Nội mít tinh với Cờ Vàng tổ quốc trước nhà hát thành phố Hà nội 1945
Tác giả Hửu Phước còn viết: “...được biết ông Lê Hiếu Đằng có thâm niên 45 năm tuổi Đảng. Thế nhưng, sau khi đọc bài viết của ông, mọi người chẳng thấy tính tư tưởng, tính chiến đấu và tính tiên phong trong người đảng viên đâu cả. Cả nhiệt tình cách mạng và tính đảng trong tư duy triết học của ông cũng đều bị đóng băng. Bởi, Lê Hiếu Đằng đã thẳng tay công kích và thóa mạ Đảng, đòi quyết liệt “thanh toán” và “tính sổ” với Đảng, kêu gọi quần chúng dùng áp lực để tẩy chay và giải tán Đảng, phủ nhận ý thức hệ của Đảng Cộng sản, đòi đa nguyên, đa đảng...”
Sao lại là “tư duy đóng băng”? Thực tế nó đã và đang tan chảy trong tư duy của ông Lê Hiếu Đằng đấy chứ và ông ấy tràn đầy “tính chiến đấu và tính tiên phong trong người đảng viên có cả nhiệt tình cách mạng” Chẳng những ông Lê Hiếu Đằng không hề đòi xóa sổ “đảng CSVN” mà còn đề nghị đảng có tư tưởng mới, sống chung “hòa bình” với một vài đảng chính trị khác để có lợi hơn cho quốc gia dân tộc.
Ông Trần Hữu Phước hàng ngày đã nhìn xã hội, có nhiều cửa hàng cạnh tranh nhau thì khách hàng (nhân dân) sẽ được phục vụ tốt hơn, Chỉ có “ mù lòa” hay thiểu năng trí tuệ thì ông Đức mới không nhận thấy được điều này! Ông mở to mắt ra mà nhìn sang láng giềng Asean.
Thủ tướng “huyền thoại” của Malaysia: Mahathir Mohamad Cựu CT/ đảng cầm quyền UMNO.
“Điều tôi lo sợ là nếu dân chúng thôi, không còn nghĩ ngợi, phê phán, chính phủ thì xã hội sẽ thối rữa. Đất nước nên có một chính phủ mạnh, song đừng quá mạnh đến 90% Nghị Sĩ trong QH là quá nhiều! Chúng ta cần có một phe đối lập đủ mạnh để nhắc nhở chúng ta mỗi khi chúng ta sai lầm. Khi không bị đối lập, ta sẽ nghĩ rằng mọi việc ta làm đều đúng cả”.
Còn “bộ cai trị đảng ta” thì nhược tiểu, độc tài, lạc lõng như thế này:
CS/XHCN/VN - Độc Lập “6 sao”!?.
"Xem ai có tư tưởng muốn bỏ Điều 4 Hiến pháp không? Phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng không? Muốn đa nguyên đa đảng không? Có tam quyền phân lập không? Có phi chính trị hóa quân đội không? Người ta đang có những quan điểm đấy, đưa cả lên phương tiện thông tin đại chúng đấy. Thế là suy thoái chứ còn gì nữa. Tham gia khiếu kiện, biểu tình, ký đơn tập thể, thì nó là cái gì? Nên phải quan tâm xử lý những điều đó.” (TBT-Ng-P-Trọng).
Không khó lắm để công luận và nhân dân đánh giá nhân cách và phẩm giá của 2 con người 2 đảng cầm quyền của 2 quốc gia, khi GDP (thu nhập người dân) Malaysia gấp gần 10 lần hơn người dân Việt Nam và Malaysia là một trong những quốc gia mà hiện nay hàng chục ngàn thanh niên VN đang làm “tôi mọi” ở đó dù trước năm 1975 Malaysia nghèo hơn Việt Nam.
Nhiều bạn đọc trẻ phải phì cười đưa tay bịt mũi nói: Thoáng như có mùi “cóc chết” khi đọc thấy lời này của ông Trần Hữu Phước:
“...Nhằm gạt gẫm những người nhẹ dạ non gan, ông nhắm mắt viết bừa: “Hiện nay xu hướng chạy theo chủ nghĩa Mác - Lênin, chủ nghĩa xã hội đã lạc điệu, không còn phù hợp và đã bị sụp đổ tan tành”. Thật ra, chỉ có giọng lưỡi của Lê Hiếu Đằng là lạc điệu và cũng chỉ có cái đầu nguội lạnh nhiệt tình, phai nhạt lý tưởng của ông cùng với những cái đầu của bọn đầu hàng, phản biến Goócbachốp, Iacốplép, Xêvạcnátze... đã bị sụp đổ mà thôi. Còn chủ nghĩa xã hội giàu sinh lực đã được đổi mới và trẻ hóa, vẫn đang đứng vững và tỏa sáng như ngọn hải đăng từ sông Áp Lục xuống tận vùng đất mũi của bán đảo Cà Mau trù phú, từ cánh đồng Chum nổi tiếng của xứ “Triệu voi” nối dài tới hòn đảo tự do của đất nước Cuba, tới châu Mỹ Latinh và vùng biển Caribê mênh mông bát ngát...”
Trời hỡi? Mênh mông bát ngát? Chính tác giả Hữu Phước chứ không ai khác, đang vì cơm áo và cuốn sổ hưu mà “...Nhằm gạt gẫm những người nhẹ dạ non gan, ông nhắm mắt viết bừa như một kẻ mù lòa thế giới quan...”
Bởi vì: Liên Xô, đế chế hùng mạnh hàng đầu thế giới, lãnh đạo CS quốc tế và toàn khối CS Đông Âu cũng như các quốc gia XHCN vệ tinh, 90% những chế độ một thời theo CS trên toàn thế giới ấy, đã tự nguyện từ bỏ chủ nghĩa cộng sản, vứt bỏ tư tưởng Mac, đạp đổ tượng đài Lê Nin để đưa quốc gia hội nhập với trào lưu tiến hóa dân chủ hay đa nguyên văn minh của nhân loại, cụ thể như thế giới hiện nay, mà đảng CSVN cũng như Trần Hữ Phước, mở to mắt, đã và đang chứng kiến nó diễn ra xuyên suốt hơn 20 năm qua...
Và ngoài Đài kỷ niệm tội ác chủ nghĩa CS chống nhân loại với hàng trăm triệu nạn nhân mà thủ phạm được nêu đích danh là Stalin, LêNin, Mao, Polpot và Hồ Chí Minh tại quảng trường Washington DC USA - Thì mới đây, Canada chính thức xây dựng Đài Tưởng Niệm Các Nạn Nhân Của Chế Độ Cộng Sản Trên Toàn Thế Giới.
Trong bản tuyên bố liên bộ ngày thứ sáu, 23-08-2013, Bộ Trưởng Đa Văn Hóa Liên Bang Jason Kenney và ông Chris Alexander, tân Bộ Trưởng Di Trú cho biết chính phủ Canada đã quyết định cung cấp ngân khoản 1 triệu rưỡi dollars để tổ chức Cống Hiến Cho Tự Do (Tribute to Liberty) xây cất tượng đài này ở thủ đô Ottawa. Tượng Đài dự trù sẽ được khánh thành cuối năm 2014 và mang tên “Đài Tưởng Niệm Các Nạn Nhân Chế Độ Cộng Sản” (A Memorial to Victims of Communism).
Trong khi đó hiện nay CSVN và chế độ độc tài XHCN lạc hậu của nó chỉ còn là 1 trong 4 quốc gia CS lạc lõng thuộc thiểu số chưa đến 3% trong hơn 170 quốc gia tự do dân chủ hay đa nguyên trên thế giới thì liệu cái cách lập luận nói trên của tác giả Trần Hữu Phước nó “bịp bợm” lừa gạt được ai?
Quá ư là khôi hài... với “...giàu sinh lực đã được đổi mới và trẻ hóa, tỏa sáng như ngọn hải đăng… mênh mông bát ngát đến Caribê... CuBa..." (chưa biết đến iphone, Ipad hay latop là gì)??
Tới đây thì ngán ngẩm quá với bài viết của Trần Hữu Phước (dù còn nhiều điều “quái đản” như lời người điên, đáng nói của tác giả) sợ chỉ tổ thêm gai mắt bạn đọc, nên chỉ mượn lời cuối của tác giả:
Một số người nói với tôi rằng Trần Hữu Phước là kẻ điếc không sợ súng, là người mù ngớ ngẩn như đang sờ tay lên lên đuôi con voi mà “hót” non “hót” già. Thật là “Vô Phước” chứ không là “Hữu Phước” khi báo SGGP lấy mồ hôi nước mắt nhân dân trả “nhuận bút” (hay lương) cho một ngòi bút “cùn” - tri thức mỏng tanh hơn tờ giấy, không hơn phường “giá áo túi cơm”.