Ru người... ru ta!
Đêm nay trở gió
Đông về
Lòng anh trăm mối, tứ bề ngổn ngang
Dấu lòng!
Dạo khúc xuân sang
Ru em
Cho giấc mộng vàng vút cao.
Anh gom vũ trụ trăng sao
Dìu em bay bổng ngọt ngào ngất ngây
À ơi
Em ngủ cho say
Bướm hoa anh đắp, cho dày mộng mơ
Thế nhân đâu chỉ là thơ !
Em đừng tỉnh giấc
Lìa mơ vào đời.
Em yên mộng đẹp say rồi
Đong đưa nhịp võng bồi hồi ru ta.
Ru ta
Ngày tháng xót xa
Chìm trong ngục tối, sơn hà đau thương!
Cảnh đời
Đầy dẫy nhiễu nhương
Thôn quê oan trái
Phố phường đăm chiêu...
Ngóng trông
Bánh vẽ mỹ miều.
Khung viên đại học tịch liêu nổi niềm!
Triệu người
Chìm ngập lặng im!
Phượng tàn hoa úa, lời chim oán sầu
Tự do đâu?
Hạnh phúc đâu?
Đượm trong ánh mắt nét sầu xa xăm
Gạo tiền cơm áo tháng năm
Vờn trong ngục tối
Hờn căm lọc lừa
Dãi dầu sương gió nắng mưa
Mong bình yên để cho vừa lòng ai?
Quê hương ơi
Một ngày mai
Hoa nhân bản nở... tương lai rạng ngời...
Ô hay em nở nụ cười
Hình như trong mộng, có trời tư do.