Ngu tầm Ngu
Nguyễn Bá Chổi (Danlambao) - Bá tước Đờ Ba-le cứ tưởng xưa nay chỉ có “ngưu tầm ngưu, mã tầm mã”, ai dè hôm nay Thời đại Hồ Chí Minh cán bộ quang vinh lại có thêm một “hiện tượng lạ”. Đó là Ngu tầm Ngu.
Gọi Ngu tầm Ngu là hiện tượng lạ, vì xưa nay kẻ biết mình ngu thì đi tìm người khôn mà học cho bớt ngu; chứ bản thân đã ngu rồi mà còn lân la với đứa ngu thì chỉ có rước thêm ngu vào thân (rước khổ vào thân).
Sỡ dĩ Ngài Bá tước Tây lấy vợ Việt phát hiện ra hiện tượng lạ này là nhờ tình cờ đọc được bài viết có tựa đề “Thằng Nguyễn Bá Chổi ngu ghê!”.
Bá tước biết Bá Chổi chưa bao giờ cho mình là khôn cả, vì nếu khôn thì lão ta đã không lấy cái “đồ bẩn thỉu” làm tên mình như nhà văn lớn Mực Tàu khẳng định: “Thú thực tôi thấy tên anh buồn cười và hơi bẩn thỉu thật. Tôi nghĩ bố mẹ anh khi sinh anh ra không đặt cho anh cái tên như vậy đâu, vì khi sinh con ra ai cũng muốn đặt cho con một cái tên thật đẹp để tự hào chứ ai lại đặt tên con là “chổi" (Này! anh Nguyễn Bá Chổi);
Cái tên Chổi “buồn cười, bẩn thỉu” mới chỉ là chuyện nhỏ, chuyện nhẹ; chuyện chính là ngu! Nếu không ngu thì nhà văn thiên tài Nắng Hạ đã không hạ bút như đinh đóng cột rằng, “Chẳng hiểu nổi tại sao lại có những con người ấu trĩ như Nguyễn Bá Chổi với suy nghĩ ngu ngốc tới mức có thể viết nên...” ( “Dân Làm Báo” và Nguyễn Bá Chổi ngày càng trơ tráo)
Đã “buồn cười, bẩn thỉu” và “ngu”, Chổi lại còn bị thần kinh (kiểu “hoặc là khốn nạn hoặc là thần kinh” khi xây tượng HCM 1.400 Tỷ ở Sơn La), như nhà đại tâm sinh lý Khánh Việt định bệnh, "Nhưng cái điểm đặc biệt ở Nguyễn Bá Chổi có thể thấy là dường như con người này không bình thường. “Một kẻ giả danh yêu nước” nhưng thần kinh không ổn định.”( “Nghĩ sao về Nguyễn Bá Chổi?”)
Dựa vào những dẫn chứng trên đây, Bá tước Đờ Ba-le kết luận Chổi ngu, và Chổi cũng tự nhận mình ngu, theo lờ i dạy của bác Hồ Quang, “sông có thể cạn núi có thể mòn, nhưng chân lý Ngu không bao giờ thay đổi”.
Chổi đã ngu “rõ ràng là như vậy rồi, chứ còn gì nữa”, vậy mà tác giả không dám đề tên bài “Thằng Nguyễn Bá Chổi ngu ghê!” lại càng ngu hơn mình khi “Bà chị” không biết đến cả cái Công hàm bán nước ký ngày 14/9/1958 của Phạm Văn Đồng (và những dẫn chứng khác trích dẫn từ tài liệu, sách giáo khoa nhà nước ta, ghi rõ nguồn gốc- “Thư gửi GS Ngô Bảo Châu”) nên phán bừa rằng "...những kiến thức mà Nguyễn Bá Chổi trưng bày ra chỉ xuất phát từ định kiến chủ quan của gã và đồng bọn, không hề có một bằng chứng nào, một mảnh giấy, bức ảnh, hay bất cứ một chứng cứ dù nhỏ nhặt nhất để chứng minh là có thật hoặc có thể có thật...”.
“Thằng Nguyễn Bá Chổi ngu ghê!” Người ta cứ thắc mắc: Tên này “ngu ghê” như thế, nhưng tại sao các nhà báo Lề Đảng, thay vì mặc kệ còn bà nó viết nhăng viết cuội, lại cứ bám theo mà đọc, rồi bày đặt phân tích, phản biện, đăng tải trên báo của các nhà thông thái chứ không phải lá cải?
À, thì té ra là Ngu tầm Ngu. Đứa đi tầm còn ngu hơn đứa bị tầm “ngu ghê”!
11/9/2015