Mẹ Việt Nam ơi
Cù Huy Hà Bảo (Danlambao) - Viết nhân tháng Vu Lan qua lời kể của một người cộng sản
Tàn cuộc chiến tôi về quê cuốc ruộng
Hòa bình rồi chẳng muốn chuyện lửa binh
Vui với thiên nhiên, chăm sóc gia đình
Tôi trở lại căn hầm thời chống Mỹ
Địa đạo Củ Chi thành lũy kiên cường
Chợt nhớ ra người mẹ đã nuôi cơm
Lòng se thắt theo lối mòn tìm mẹ
Căn nhà lá với hàng tre cành khế
Tôi bước vào vẫn bàn ghế ngày xưa
Bụi phủ đầy mạng nhện gió đong đưa
Bao kỷ niệm những chiều mưa ngày ấy
Tôi tìm hỏi dân sống quanh gần đấy
Mới hay tin mẹ đi kiện xa nhà
Bởi đất đai bao đời của ông cha
Bị cộng sản nó đem ra qui hoạch
Tôi chết lặng, đảng ơi sao độc ác
Mẹ có công với đất nước Việt này
Hòa bình rồi sao tráo trở đổi thay
Bộ mặt thật cộng sản kia đã rõ
Cả đời mẹ hy sinh cho chúng nó
Bọn quỉ vương đã hiện rõ nguyên hình
Mẹ và tôi đã bị Hồ Chí Minh
Đã lừa đảo cả một thời tuổi trẻ
Cùng trời cuối đất, con đi tìm mẹ
Để cùng nhau vặt mặt kẻ bất nhân
Mạng sống ngày xưa, con đã chẳng cần
Thù phải trả một lần đền ơn mẹ